Tại sao tôi viết? Đó là câu hỏi luôn thường trực trong tôi từ khi bản thân bén duyên với nghiệp viết.
Tôi cũng được cho là đứa được đào tạo bài bản để viết tốt trên con đường trở thành một người làm báo chuyên nghiệp. Tuy nhiên sau khi ra trường, tôi lại rẽ sang làm copywriter (người viết quảng cáo) và rồi lại thành freelance writer (người viết tự do). Trong suốt hành trình dài gần 10 năm, từ những bài viết nho nhỏ đủ để cho lên vài dòng tin ngắn trong các bài tập tại lớp, đến một phóng sự truyền hình dài vài phút, từ các bài báo điện tử dài 1000 từ đến các bài viết quảng cáo cho một thương hiệu… thật may, nghề viết vẫn giúp tôi sống, cả nghĩa đen lẫn nghĩa bóng cho đến tận giờ.
Trên chặng hành trình cũng đủ các cung bậc cảm xúc, vui có, buồn có, thất vọng có, hụt hẫng có, hân hoan có, tự hào có… tôi luôn tự hỏi mình về con đường này. Liệu lựa chọn này là duy nhất? Liệu nó có là suy nghĩ nhất thời? Liệu có phải vì để kiếm tiền? Câu trả lời có và không đều ở trong tôi trong từng thời điểm. Nó là lựa chọn duy nhất khi tôi cảm thấy vui với sự nghiệp viết của mình nhưng nó cũng không phải duy nhất khi tôi bị cám dỗ bởi các công việc khác mà mình cảm thấy tốt hơn. Nó là nhất thời khi tôi từng có ý định nghỉ viết. Nó là để kiếm tiền, có lẽ vì nó từng là công việc duy nhất cho tôi thu nhập ổn định mỗi tháng. Nếu xem viết là một người tôi yêu thì chắc hẳn người ấy sẽ cho tôi là đứa không mấy chung tình trong chuyện tình cảm. Như một cô gái đang mải kiếm tìm cho mình một người phù hợp nhất mà quên mất rằng, người đó luôn ở ngay bên cạnh cô ấy.
Trước những khủng hoảng cuộc đời mà bản thân đang gặp phải, tôi bỗng thấy mình bế tắc trước con chữ, trước lựa chọn và trước chính mình. Tôi đã gần như dừng tất cả công việc chỉ để làm những điều nuông chiều bản thân như xem phim, học đàn, đọc sách, cafe cùng bạn bè… Trong từng khoảnh khắc vui vẻ đó, tôi chợt hỏi: mình nên làm gì tiếp theo đây? Liệu có nên tiếp tục lựa chọn viết để theo đuổi trong 5, 10 năm sắp đến? Có những lúc việc nặn từng con chữ đã cho tôi cảm giác bất lực biết bao. Có những lúc việc chấp nhận làm những nội dung mình chưa đủ say mê vì khách hàng cũng khiến tôi thấy bất công cho chính mình.
Trong lúc tự cho mình cái quyền được chối bỏ viết, tôi chợt bừng tỉnh về khoảnh khắc con chữ đã chữa lành nhiều thứ trong tôi. Những cuốn sách về nghề, những buổi trò chuyện về hướng đi, những lời khuyên về chữ nghĩa… đã đưa tôi đến một sự trưởng thành mới, chí ít trong tư duy đối với sự nghiệp viết. Trong tận đáy lòng, viết vẫn luôn ở đó cùng tôi, giúp tôi vượt qua những khó khăn, chông chênh của cuộc sống và viết đã giúp tôi sống tốt hơn mỗi ngày. Cho đến thời điểm hiện tại, tôi đã có những lý do đầy kiên định cho câu hỏi “Vì sao tôi viết?”
Nội Dung
Tại sao tôi viết? – Viết cho ta
Tôi là đứa được bạn bè thường nhận xét là “dễ gần nhưng khó thân”, có lẽ vì tôi ít sẻ chia những cảm xúc thật trong lòng. Vì khó chia sẻ nên tôi chọn viết làm nơi để sẻ chia nhiều điều. Con chữ như người tri kỷ để tôi thoải mái tâm sự, một “người” hoàn hảo trong lắng nghe, không phán xét, không khuyên bảo, không gặng hỏi…
Tôi được chia sẻ tâm tình thật nhiều mỗi khi viết, lúc buồn cũng như lúc vui, tôi đều viết ra để gửi gắm, để lưu giữ và để hồi tưởng. Có thời điểm, tôi cũng chẳng biết viết để làm gì, cũng có những tựa đề mãi vẫn không có nội dung, hoặc chỉ vài câu cảm thán để mở đầu và kết một bài viết… Nhưng trên tất cả, câu chữ dù ngắn, dù dài đều là cảm xúc để khi nhìn lại, tôi thấy mình từng sống như thế, từng viết như thế, từng lựa chọn như thế trong cuộc đời ngắn ngủi trôi qua.
Sau gần 10 năm sống cùng với con chữ, số lượng bài viết chỉ để viết cho chính mình cũng không quá nhiều và không phải là ít. Mỗi lần đọc lại, tôi luôn thấy ngạc nhiên về bản thân ở thời điểm ấy, và nó đã làm tôi có thêm lý do để tiếp tục cố gắng trong chặng hành trình luôn tiến về phía trước của mình.
Và viết cho người
Tôi nghĩ rằng, nếu viết giúp mình chữa lành những vết thương tận sâu trong tim, thì viết cũng có khả năng an ủi một người nào đó. Nếu tự giúp mình được khiến niềm vui nhân đôi thì việc giúp được người sẽ trở nên thiêng liêng gấp nhiều lần hơn thế.
Tôi cũng đã từng nhờ con chữ của người khác để giúp mình vượt qua khó khăn, tìm được định hướng và trở nên tốt hơn. Vì thế, tôi tin rằng, việc truyền tải các thông điệp, kiến thức, thông tin thông qua ngôn ngữ sẽ khiến độc giả có thêm những lựa chọn tốt hơn cho đời mình. Rồi một ngày nào đó, con chữ của tôi sẽ khiến cho ai đó được ấm lòng, thêm động lực, và thêm tin yêu vào cuộc đời.
Giúp bạn trở thành cây viết chuyên nghiệp. Kiếm tiền bằng nghề viết. Giới thiệu tới bạn thông tin khóa học của mình nhé.
TÌM HIỂU THÊMCon đường phía trước còn rất dài, tôi vẫn sẽ gặp từng giai đoạn khủng hoảng tiếp theo qua mỗi độ tuổi, nhưng tôi sẽ chọn đồng hành cùng con chữ, lựa chọn nghiệp viết làm sự nghiệp dài lâu và tôi tin, rồi việc viết cho mình và cho người sẽ ngày càng trở nên ý nghĩa hơn trong tôi.
Đăng ký nhận bài viết mới nhất của Hạnh qua email nhé.